Đi Chùa

Ưu phiền nặng trĩu buổi dâng hương
Lặng lẽ từ sân tới sảnh đường
Khói tỏa đìu hiu nơi đất khách
Sương giăng tịch mịch chốn vô thường
Vô Sanh Sát Tặc mày nhăn nhó
Tát Đỏa Bồ Đề mặt chán chường
Thấp thoáng xa xa em gái nhỏ
Cầu gì bé vái ngó mà thương?

Đinh Lãng

Xuống Núi

Ngày nào bỡ ngỡ đến nơi đây
Cổ xá rêu phong cỏ mọc dầy
Vẫn đó rừng tre đôi khóm cúc
Còn kia rặng liễu mấy hàng cây
Xuôi dòng khổ lụy mây che lấp
Ngược nỗi ưu phiền gió cuốn bay
Trở gót quay lưng không ngoảnh lại
Dao cầm lộng tiễn, mắt xè cay.

Đinh Lãng

Đinh Lãng

Bút lực: 4

Trang 1/2